Nắng gọi mùa tán xạ lại tháng Năm
Chạm phải tiếng ve
Dong qua khoảng trời thương nhớ
Đâu dễ nguôi quên dẫu bao biến thiên bồi lở
Dẫu nhọc nhằn gánh nặng kiếp nhân sinh.
Tôi biết em
Quay quắt … cõi riêng mình
Thôi đành vậy
Nhắc chi em những mùa hè khao khát
Để xuân về
Hoa tím lại rưng rưng.
Ơi lá biếc!
Mấy mươi năm
Mấy mươi năm rồi
Sao em vẫn ngồi nuối tiếc
Khi bên đời thấp thoáng khói sương bay
Khẳm tiếng chiều
Trời thu lại phía tàn cây
Bờ vai nhỏ khúc niệm tình ai đó hát
Ta thẫn thờ ngược gió cậy bàn tay
Tay khản giọng miền xưa hun hút bóng
Đành quay về chong thức với sao khuya.
Cuộc sống cứ trôi có những điều không kịp nhớ
Mà tháng Năm về
Miền nhớ gọi
Này em …!
Bùi Huyền Tương